Thơ Ca Phật Pháp (by Nữ Sĩ DIỆU THANH)
Lửa Đại Ngộ
Trong đêm tối tăm
Lửa từ đâu đến
Gá thân vào nến
Rực sáng lung linh
Lửa đã quên mình
Nhận ta là nến
Rồi bạn gió đến
Gió động lửa reo
Lửa muốn bay theo
Nghiêng nghiêng ngả ngả
Cuộc vui chưa hả
Chợt thấy hao gầy
Giọt ngắn giọt dài
Buồn thương nuối tiếc
Nghiệp từ vạn kiếp
Soi sáng cho đời
Cũng vui tuyệt vời
Rồi buồn mòn mỏi
Khi người cần rọi
Lúc người ngủ quên
Gánh nặng ưu phiền
Khổ không chịu nổi
Thương mình quá đỗi
Già nửa thâu đêm
Giờ lửa bắt đầu
Nhớ ta là lửa
Lià thương lià khổ
Buông bỏ thong dong
Chào thân nến hồng
Lửa về không không
Kính Lễ Phật
Em hái một chùm bông
Kính dâng lên Phật Tổ
Chợt nghe hoa nức nở
Xót xa cành thương yêu
Em đốt lò trầm hương
Cúng dường mười phương Phật
Gió quyện khói cao ngất
Để lại tàn bơ vơ
Em viết những dòng thơ
Để nói lên tình Mẹ
Dù xương này mang chẻ
Dù máu này kiệt khô
Ai đâu đền đáp đặng
Cả kiếp người Mẹ cho
Mắt sầu dâng! Lệ sầu rơi!
Mẹ ơi! Con cả kiếp người đau thương
Mẹ về theo gió ngàn phương
Gốc trầu cau tựa bên tường rụng …rơi…
Buông hết
Vạn duyên buông hết
Vọng tưởng tự tiêu
Phân biệt không khởi
Chấp trước xa lìa
Toàn thể hiện bầy
Tự tánh sáng suốt
Tu một chữ hết
Thân như đã chết
Huệ rực chiếu soi
Rõ vọng tan biến
Chân thật chánh Giác
Tuyệt vời tuyệt
vời!
Con Chim Xanh
Con chim xanh xanh
Bầu trời xanh xanh
Mà cái lồng ai đem sơn đỏ
Gạo trắng nước trong cửa lồng chẳng ngỏ
Chim buồn gì? Chim gác mỏ chim ơi
Chim thương chi? Mà cất tiếng ngậm ngùi
Cho đời bảo: ồ êm tai quá
Chim ơi chim ta thương chim chi lạ
Muốn đưa tay bẻ khóa sổ lồng
Nhìn bầu trời thì ôi quá mênh mông
Mà chim lại không bầu không bạn
Một bước đường đời đầy hoạn nạn
Mà chim thì bé bỏng quá chim ơi
Hãy cùng ta cầu nguyện với Phật trời
Xin sám hối
Xin chịu tròn đau khổ
Cái kiếp chim này còn bao thuở
Chim vui đi dâng trọn hết cho đời
Hẹn khi nào về chốn nghỉ ngơi
Chim hãy nguyện
Bay ba ngàn cõi Phật
Trả lại xác
Cho người cho đất
Chắp cánh thần
Bay bổng lắm chim ơi
Chiều nay còn lại mình tôi
Ngó lồng sơn đỏ
Ngó trời trân trân
No comments:
Post a Comment